Complex Trauma and Attachment Styles: A Complex Interplay
Complex trauma, also known as developmental trauma or complex post-traumatic stress disorder (C-PTSD), arises from prolonged exposure to multiple traumatic events, often in the context of relationships, during critical developmental periods. This form of trauma can have a profound and lasting impact on an individual’s mental health, with attachment styles playing a crucial role in this complex interplay.
Attachment Theory: Attachment theory, developed by John Bowlby, emphasizes the importance of early caregiver-child relationships in shaping an individual’s attachment style. There are four primary attachment styles: secure, anxious-preoccupied, dismissive-avoidant, and fearful-avoidant (also known as disorganized)1.
Impact of Complex Trauma on Attachment: Complex trauma can disrupt the development of secure attachment2. For instance, children who experience inconsistent or abusive caregiving may develop anxious or avoidant attachment styles as adaptive mechanisms to cope with the unpredictability and threat in their environment.
The attachment styles developed in response to complex trauma can result in specific interpersonal patterns, including difficulties with trust, intimacy, and self-esteem. Recognizing and addressing these patterns is crucial for therapeutic progress.
Anxious-Preoccupied Attachment: Individuals with anxious-preoccupied attachment tend to be hyper-vigilant and overly dependent on others for validation and reassurance. Complex trauma can intensify these characteristics, leading to chronic anxiety, fear of abandonment, and difficulty establishing boundaries in relationships.
Dismissive-Avoidant Attachment: Those with dismissive-avoidant attachment often suppress their emotions and maintain emotional distance from others. Complex trauma can exacerbate these tendencies, resulting in emotional numbness, social isolation, and an aversion to seeking help or support.
Fearful-Avoidant (Disorganized) Attachment: Complex trauma is strongly associated with disorganized attachment, characterized by contradictory behaviors such as clinging to and avoiding caregivers3. This attachment style can lead to severe difficulties in forming and maintaining relationships, as well as a heightened risk for mental health disorders, including dissociation and borderline personality disorder3.
Healing and Recovery: Recovery from complex trauma often involves addressing attachment-related challenges. Trauma- and attachment-informed therapies can help individuals with complex trauma develop healthier attachment patterns 4,5. Building safe, supportive relationships is also vital in the healing process.
Let’s explore the relationship between complex trauma, attachment styles, and their impact on mental health through a hypothetical story:
Once upon a time in a small town, there lived a young woman named Emily. From an early age, Emily had faced hardships no one should ever have to endure. She had grown up in a tumultuous household, with caregivers who were often absent or unpredictable. As a child, she developed a unique way of coping with this instability.
Emily’s attachment style was what psychologists call “anxious-preoccupied.” She was always eager for reassurance and validation from others. Her friends often noticed her need for constant approval and her fear of abandonment. Emily was trapped in a never-ending cycle of anxiety about her relationships, a cycle that had started in her early years.
But as Emily grew older, her attachment style began to affect her mental health. The constant worry about whether people liked her, the fear of being abandoned, and the struggle to set boundaries were taking a toll on her well-being. She was becoming increasingly anxious and found it difficult to trust anyone, even herself.
One day, Emily decided to seek help. She reached out to a therapist who specialized in trauma-informed care. Through therapy, Emily began to unravel the layers of her past experiences and understand how her anxious-preoccupied attachment style had developed as a way to survive in her chaotic childhood.
Emily’s journey to healing was not easy. She had to confront the pain of her past and learn to build healthier, more secure relationships. With the guidance of her therapist and the support of friends who truly cared for her, she started to make progress. She discovered that she could trust people, and that she was worthy of love and respect just as she was.
As time passed, Emily’s attachment style slowly began to shift. She became more secure in her relationships, less anxious about being abandoned, and better at setting boundaries. Her mental health improved, and she felt a sense of peace she had never known before.
Emily’s story demonstrates the profound impact that complex trauma and attachment styles can have on our mental health. It reminds us that healing is possible, and with the right support and understanding, we can overcome the challenges that life throws our way. It’s a reminder that we are all capable of growth, change, and resilience, no matter what we’ve been through.
Author: Linh Nguyen, Bach Psychology (hons)
Linh is a general psychologist at M1 and Vision Psychology. Her educational background includes a Bachelor of Psychological Science (Hons) and a Postgraduate Master’s Degree in Clinical Psychology.
To make an appointment with Linh Nguyen try Online Booking. Alternatively, you can call M1 Psychology Loganholme on (07) 3067 9129
References
- Bretherton, I. (1992). The origins of attachment theory: John Bowlby and Mary Ainsworth. Developmental Psychology, 28(5), 759.
- Erozkan, A. (2016). The Link between Types of Attachment and Childhood Trauma. Universal Journal of Educational Research, 4(5), 1071-1079.
- Brown, D. P., & Elliot, D. S. (2016). Attachment disturbances in adults : Treatment for comprehensive repair. W.W. Norton & Company.
- Speranza, A. M., Farina, B., Bossa, C., Fortunato, A., Maggiora Vergano, C., Palmiero, L., … & Liotti, M. (2022). The role of complex trauma and attachment patterns in intimate partner violence. Frontiers in Psychology, 12, 769584.
- Pleines, K. E. (2019). An attachment-informed approach to trauma-focused cognitive behavioral therapy. Clinical Social Work Journal, 47(4), 343-352.
Vietnamese translation of this article:
Sang Chấn Phức Tạp và Phong Cách Gắn Bó
Sang chấn phức tạp, còn được gọi là chấn thương phát triển hoặc rối loạn căng thẳng hậu chấn thương phức tạp (C-PTSD), phát sinh do tiếp xúc kéo dài với nhiều sự kiện chấn thương, thường là trong bối cảnh các mối quan hệ, trong các giai đoạn phát triển quan trọng. Dạng chấn thương này có thể có tác động sâu sắc và lâu dài đến sức khỏe tâm thần của một cá nhân, trong đó các kiểu gắn bó đóng một vai trò quan trọng trong mối tương tác phức tạp này.
Lý thuyết gắn bó: Lý thuyết gắn bó, được phát triển bởi John Bowlby, nhấn mạnh tầm quan trọng của mối quan hệ sớm giữa người chăm sóc và trẻ em trong việc hình thành phong cách gắn bó của một cá nhân. Có bốn kiểu gắn bó chính: an toàn, lo lắng-bận tâm, né tránh và sợ hãi-né tránh 1.
Các kiểu gắn bó được phát triển để ứng phó với những sang chấn phức tạp có thể dẫn đến các kiểu mẫu cá nhân cụ thể, bao gồm những khó khăn về lòng tin, sự thân mật và sự tự tin.
Tác động của sang chấn phức tạp đến sự gắn bó: Sang chấn phức tạp có thể phá vỡ sự phát triển của sự gắn bó an toàn2. Ví dụ, những đứa trẻ được chăm sóc không nhất quán hoặc bị lạm dụng có thể phát triển phong cách gắn bó lo lắng hoặc né tránh như những cơ chế thích ứng để đối phó với những điều không thể đoán trước và mối đe dọa trong môi trường của chúng.
Gắn bó lo lắng-bận tâm: Những cá nhân có gắn bó lo lắng-bận tâm có xu hướng cảnh giác cao độ và phụ thuộc quá mức vào người khác để được chấp nhận và trấn an. Chấn thương phức tạp có thể làm tăng thêm những đặc điểm này, dẫn đến lo lắng mãn tính, nỗi sợ bị bỏ rơi và khó thiết lập ranh giới trong các mối quan hệ.
Sự gắn bó né tránh-phủ nhận: Những người có sự gắn bó né tránh-né tránh thường kìm nén cảm xúc của mình và duy trì khoảng cách cảm xúc với người khác. Chấn thương phức tạp có thể làm trầm trọng thêm những xu hướng này, dẫn đến tê liệt cảm xúc, cô lập với xã hội và ác cảm với việc tìm kiếm sự giúp đỡ hoặc hỗ trợ.
Sự gắn bó sợ hãi-né tránh (vô tổ chức): Chấn thương phức tạp có mối quan hệ đến sự gắn bó vô tổ chức, đặc trưng bởi những hành vi mâu thuẫn như bám víu và tránh né người chăm sóc3. Kiểu gắn bó này có thể dẫn đến những khó khăn nghiêm trọng trong việc hình thành và duy trì các mối quan hệ, cũng như làm tăng nguy cơ mắc các rối loạn sức khỏe tâm thần, bao gồm phân ly và rối loạn nhân cách ranh giới3.
Chữa lành và phục hồi: Phục hồi sau sang chấn phức tạp thường liên quan đến việc đối mặt và giải quyết các thách thức liên quan đến sự gắn bó. Các liệu pháp trị liệu dựa trên chấn thương và gắn bó có thể giúp những người bị sang chấn phức tạp phát triển các mô hình gắn bó lành mạnh hơn4,5. Xây dựng các mối quan hệ an toàn và hỗ trợ cũng rất quan trọng trong quá trình chữa lành.
Hãy cùng khám phá mối quan hệ giữa sang chấn phức tạp, phong cách gắn bó và tác động của chúng đối với sức khỏe tâm thần thông qua một câu chuyện giả định:
Ngày xửa ngày xưa ở một thị trấn nhỏ có một cô gái trẻ tên là Emily. Ngay từ khi còn nhỏ, Emily đã phải đối mặt với những khó khăn mà lẽ ra không ai phải chịu đựng. Cô lớn lên trong một gia đình hỗn loạn, với những người chăm sóc thường xuyên vắng mặt hoặc khó đoán. Khi còn nhỏ, cô đã phát triển một cách gắn bó để đối phó với sự bất ổn này.
Kiểu gắn bó của Emily được các nhà tâm lý học gọi là “lo lắng-bận tâm”. Cô ấy luôn mong muốn được người khác trấn an và chấp nhận. Bạn bè của cô thường nhận thấy cô luôn cần được chấp thuận và sợ bị bỏ rơi. Emily bị mắc kẹt trong một chu kỳ lo lắng không bao giờ kết thúc về các mối quan hệ của mình, một chu kỳ đã bắt đầu từ những năm đầu đời của cô.
Nhưng khi Emily lớn lên, phong cách gắn bó bắt đầu ảnh hưởng đến sức khỏe tinh thần của cô. Nỗi lo lắng thường trực về việc liệu mọi người có thích cô hay không, nỗi sợ bị bỏ rơi và cuộc đấu tranh để xác lập ranh giới đang ảnh hưởng đến sức khỏe của cô. Cô ngày càng trở nên lo lắng và khó có thể tin tưởng bất cứ ai, kể cả chính mình.
Một ngày nọ, Emily quyết định tìm kiếm sự giúp đỡ. Cô đã liên hệ với một nhà trị liệu tâm lý chuyên về chấn thương. Thông qua trị liệu, Emily bắt đầu làm sáng tỏ những lớp trải nghiệm trong quá khứ của mình và hiểu được phong cách gắn bó bận tâm lo lắng của cô đã phát triển như thế nào như một cách để tồn tại trong thời thơ ấu hỗn loạn.
Hành trình chữa lành vết thương của Emily không hề dễ dàng. Cô phải đối mặt với nỗi đau trong quá khứ và học cách xây dựng những mối quan hệ lành mạnh, an toàn hơn. Với sự hướng dẫn của bác sĩ trị liệu và sự hỗ trợ của những người bạn thực sự quan tâm đến cô, cô bắt đầu tiến bộ. như. Cô phát hiện ra rằng cô có thể tin tưởng mọi người và cô xứng đáng được yêu thương và tôn trọng.
Thời gian trôi qua, phong cách gắn bó của Emily dần thay đổi. Cô trở nên an toàn hơn trong các mối quan hệ của mình, ít lo lắng hơn về việc bị bỏ rơi và giỏi hơn trong việc thiết lập ranh giới. Sức khỏe tinh thần của cô được cải thiện và cô cảm thấy một cảm giác bình yên mà trước đây cô chưa từng biết đến.
Câu chuyện của Emily chứng minh tác động sâu sắc mà những tổn thương phức tạp và phong cách gắn bó có thể gây ra đối với sức khỏe tâm thần của chúng ta. Nó nhắc nhở chúng ta rằng việc chữa lành là có thể và với sự hỗ trợ và hiểu biết đúng đắn, chúng ta có thể vượt qua những thử thách mà cuộc sống đặt ra. Đó là lời nhắc nhở rằng tất cả chúng ta đều có khả năng phát triển, thay đổi và kiên cường, bất kể chúng ta đã trải qua điều gì.